Premier League – giải đấu hấp dẫn nhất hành tinh, luôn mang đến những màn rượt đuổi kịch tính đến nghẹt thở cho danh hiệu vô địch. Tuy nhiên, không phải lúc nào đội dẫn đầu cũng giữ vững được lợi thế. Áp lực khổng lồ, phong độ sa sút hay những khoảnh khắc kém may mắn có thể khiến giấc mơ vô địch tan vỡ ngay trước mắt. Lịch sử Ngoại hạng Anh đã chứng kiến không ít những vụ “sẩy chân” kinh điển, khiến người hâm mộ tiếc nuối khôn nguôi. Trong bài viết này, chúng ta sẽ cùng nhìn lại các vụ sụp đổ cuộc đua vô địch Premier League đáng quên nhất, những khoảnh khắc đã đi vào lịch sử giải đấu.
Cuộc đua vô địch Premier League đòi hỏi sự ổn định, bản lĩnh và một chút may mắn xuyên suốt mùa giải dài khắc nghiệt. Khi mùa giải bước vào giai đoạn cuối, mỗi điểm số đều trở nên quý giá và áp lực tâm lý lên các đội bóng cạnh tranh là cực lớn. Đã có những trường hợp một đội bóng tạo ra khoảng cách điểm an toàn, tưởng chừng như đã chạm tay vào chiếc cúp, nhưng lại gục ngã đầy cay đắng ở những vòng đấu cuối cùng. Dưới đây là 5 vụ sụp đổ cuộc đua vô địch Premier League được coi là đáng nhớ và gây sốc nhất trong lịch sử giải đấu.
Liverpool 2013/14: Cú trượt chân định mệnh của Gerrard
Mùa giải 2013/14 là một mùa giải đầy cảm xúc với người hâm mộ Liverpool. Dưới sự dẫn dắt của HLV Brendan Rodgers, Lữ đoàn đỏ trình diễn thứ bóng đá tấn công hoa mỹ và hiệu quả, chủ yếu dựa vào phong độ bùng nổ của bộ đôi tiền đạo Luis Suarez và Daniel Sturridge, cùng sự hỗ trợ đắc lực từ đội trưởng Steven Gerrard ở tuyến giữa. Họ đã có lúc vươn lên dẫn đầu bảng xếp hạng và nắm trong tay quyền tự quyết cho chức vô địch Premier League đầu tiên.
Tuy nhiên, bước ngoặt định mệnh đã xảy ra ở vòng đấu áp chót. Trong trận đấu quan trọng với Chelsea trên sân nhà Anfield, Liverpool cần ít nhất một trận hòa để giữ vững ngôi đầu. Nhưng chỉ ít phút trước khi hiệp một kết thúc, Steven Gerrard đã có cú trượt chân tai hại, tạo điều kiện cho Demba Ba của Chelsea mở tỷ số. Trận đấu kết thúc với thất bại 0-2 cho Liverpool, và cú trượt chân đó đã trở thành biểu tượng cay đắng cho sự hụt hẫng của The Kop mùa giải năm đó.Steven Gerrard SlipBi kịch chưa dừng lại. Ở vòng đấu kế tiếp, Liverpool làm khách trên sân Crystal Palace và dẫn trước tới 3-0 khi trận đấu chỉ còn khoảng 10 phút. Thay vì giữ vững tỷ số, họ lại nôn nóng dâng cao tìm kiếm bàn thắng để cải thiện hiệu số bàn thắng bại, nhằm cạnh tranh với Man City. Kết quả là họ để Crystal Palace ghi liên tiếp 3 bàn gỡ hòa, khép lại trận đấu với tỷ số 3-3. Hai cú vấp ngã liên tiếp này đã khiến Liverpool đánh mất lợi thế và nhìn Manchester City vượt lên giành chức vô địch với chỉ 2 điểm nhiều hơn. Một mùa giải thăng hoa kết thúc bằng sự tiếc nuối tột cùng.
Arsenal 2007/08: Bước ngoặt từ chấn thương kinh hoàng và cơn giận của đội trưởng
Sau khi Thierry Henry ra đi vào mùa hè 2007, nhiều người nghi ngờ khả năng cạnh tranh chức vô địch của Arsenal. Tuy nhiên, đoàn quân trẻ của HLV Arsene Wenger lại thi đấu đầy ấn tượng và có lúc tạo khoảng cách 5 điểm trên ngôi đầu Premier League khi mùa giải chỉ còn 12 trận. Họ đang đi đúng hướng để chấm dứt cơn khát danh hiệu.
Nhưng thảm họa đã ập đến trong trận đấu với Birmingham City vào tháng 2/2008. Tiền đạo Eduardo Da Silva của Arsenal đã phải nhận một pha vào bóng kinh hoàng, dẫn đến chấn thương gãy gập chân đầy ám ảnh. Cú sốc từ chấn thương của đồng đội đã ảnh hưởng nghiêm trọng đến tâm lý các cầu thủ Pháo thủ. Trận đấu kết thúc với tỷ số hòa 2-2, và sau tiếng còi mãn cuộc, đội trưởng William Gallas đã không kiềm chế được cảm xúc mà có hành động ngồi lì trên sân đầy giận dữ và thất vọng, biểu lộ rõ sự suy sụp tinh thần của toàn đội.William Gallas playing for ArsenalSau sự kiện đó, phong độ của Arsenal tụt dốc không phanh. Họ trải qua chuỗi trận hòa và thua đáng thất vọng, để Manchester United và Chelsea vượt qua. Cuối cùng, Pháo thủ chỉ cán đích ở vị trí thứ hai, nhìn Manchester United lên ngôi vô địch. Vụ sụp đổ này cho thấy chấn thương của một cầu thủ trụ cột và áp lực tâm lý có thể tác động lớn như thế nào đến một tập thể trẻ.
Arsenal 2002/03: Sự chủ quan trả giá đắt
Mùa giải 2001/02, Arsenal đã giành cú đúp danh hiệu Premier League và FA Cup một cách đầy thuyết phục. Họ bước vào mùa giải 2002/03 với tư cách đương kim vô địch và duy trì phong độ cao. Dù chuỗi 30 trận bất bại từ mùa giải trước đã bị chấm dứt bởi một pha lập công xuất thần của Wayne Rooney tuổi 16, Arsenal vẫn thể hiện sự ổn định và dẫn đầu bảng xếp hạng với khoảng cách 5 điểm vào đầu tháng 3, khi chỉ còn 9 vòng đấu.ArsenalTuy nhiên, chính ở giai đoạn then chốt này, Pháo thủ lại thi đấu thiếu tập trung và mắc sai lầm. Họ chỉ giành chiến thắng 2 trong 7 trận đấu tiếp theo. Đỉnh điểm là trận thua 2-3 ngay trên sân nhà Highbury trước Leeds United vào đầu tháng 5. Trận thua bất ngờ này đã chính thức chấm dứt hy vọng bảo vệ chức vô địch của Arsenal, dọn đường cho Manchester United lên ngôi. Dù rất mạnh và có lợi thế lớn, sự chủ quan và mất điểm vào thời điểm quyết định đã khiến Arsenal phải trả giá. May mắn thay, họ đã biến nỗi thất vọng này thành động lực để làm nên lịch sử ở mùa giải kế tiếp với chiến tích “Bất bại”.
Manchester United 1997/98: Arsenal của Wenger bứt phá ngoạn mục
Manchester United dưới thời Sir Alex Ferguson là thế lực thống trị Premier League những năm 90. Mùa giải 1997/98, Quỷ đỏ tiếp tục thể hiện sức mạnh và tạo ra khoảng cách 12 điểm dẫn trước đội xếp thứ hai là Arsenal vào đầu tháng 3/1998. Thời điểm đó, nhiều người tin rằng chức vô địch khó thoát khỏi tay thầy trò Sir Alex Ferguson.Manchester UnitedTuy nhiên, Arsenal dưới sự dẫn dắt của Arsene Wenger lại thi đấu bùng nổ ở giai đoạn cuối mùa. Họ có trong tay 3 trận chưa đấu và đã tận dụng triệt để lợi thế này. Quan trọng hơn, Pháo thủ đã giành chiến thắng 1-0 đầy ý nghĩa trước chính Manchester United ngay tại Old Trafford. Đây là cú hích tinh thần cực lớn cho Arsenal và đồng thời là đòn giáng mạnh vào tham vọng của Quỷ đỏ. Manchester United đã không thắng trong 3 trận liên tiếp sau đó, và phong độ ấn tượng của Arsenal (thắng 10 trận liên tiếp từ tháng 3 đến tháng 5) đã giúp họ san bằng và vượt qua khoảng cách 12 điểm để giành chức vô địch Premier League lần đầu tiên dưới thời Wenger. Đây là một trong những màn lội ngược dòng ấn tượng nhất lịch sử giải đấu.
Newcastle United 1995/96: “Tôi sẽ thích lắm nếu chúng tôi đánh bại họ!”
Vụ sụp đổ của Newcastle United ở mùa giải 1995/96 là câu chuyện kinh điển bậc nhất trong lịch sử Premier League, gắn liền với hình ảnh đầy cảm xúc của HLV Kevin Keegan. “Chích chòe” đã có một khởi đầu như mơ và tạo ra khoảng cách khổng lồ, lên tới 12 điểm trên ngôi đầu bảng vào giữa tháng 1/1996. Với lối đá tấn công phóng khoáng và dàn cầu thủ tài năng như Alan Shearer (sau này), Les Ferdinand, David Ginola, họ chinh phục trái tim người hâm mộ và được kỳ vọng sẽ chấm dứt cơn khát danh hiệu vô địch quốc gia kéo dài từ năm 1927.
Thế nhưng, chính áp lực từ việc dẫn đầu và phong độ thăng hoa của đối thủ cạnh tranh trực tiếp, Manchester United, đã khiến Newcastle dần hụt hơi. Từ cuối tháng 2 đến đầu tháng 4, họ trải qua chuỗi trận tệ hại, chỉ thắng 2 và thua tới 5 trong 8 trận. Manchester United đã tận dụng cơ hội này để thu hẹp khoảng cách và cuối cùng vượt lên dẫn trước vào giữa tháng 3 sau trận thắng Arsenal.
Đỉnh điểm của sự kịch tính là cuộc khẩu chiến giữa Kevin Keegan và Sir Alex Ferguson trên truyền thông. Sau khi MU giành chiến thắng và tạo áp lực lớn, Sir Alex Ferguson đã đưa ra những bình luận mang tính chất “tâm lý chiến”. Kevin Keegan, trong một buổi phỏng vấn trực tiếp sau trận thắng Leeds, đã không giữ được bình tĩnh và có câu nói đi vào lịch sử: “Tôi sẽ thích lắm nếu chúng tôi đánh bại họ! Rất thích!”. Câu nói này thể hiện rõ áp lực đè nặng lên vai ông và các cầu thủ. Cuối cùng, ước muốn của Keegan đã không thành hiện thực. Newcastle không thể vượt qua MU ở những vòng cuối và ngậm ngùi nhìn đối thủ lên ngôi. Vụ sụp đổ này không chỉ là về điểm số mà còn về cuộc chiến tâm lý đỉnh cao giữa hai chiến lược gia huyền thoại.
Những vụ sụp đổ cuộc đua vô địch Premier League này là minh chứng rõ nét cho sự khốc liệt và khó lường của giải đấu. Dù dẫn trước với khoảng cách điểm lớn đến đâu, bất kỳ đội bóng nào cũng có thể vấp ngã nếu thiếu đi sự tập trung, bản lĩnh và một chút may mắn ở thời điểm quyết định. Đây là những câu chuyện đã trở thành bài học quý giá cho các đội bóng sau này và mãi mãi là những khoảnh khắc đáng nhớ (theo cả nghĩa tích cực lẫn tiêu cực) trong lòng người hâm mộ bóng đá Anh.